Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017
Đọc.
Tôi vẫn thường xuyên đọc sách, lai rai đọc, rảnh cứ lấy ra mà đọc ngày dăm bảy trang, cũng như đọc kinh... hay tụng kinh kệ vậy.
Tôi thường mang một quyển sách theo đọc khi ngồi một mình ở quán cà phê, chờ khi chở bà xã đi chợ, đi công chuyện, chờ... khám bệnh, hoặc đưa người nhà đi khám, đấy là thời gian mình có thể đọc được nhiều nhất. Bây giờ tôi thường đọc sách về kiến thức, tra cứu, ngôn ngữ, lịch sử, tôn giáo, hồi ký của những người nổi tiếng... Thời trẻ đọc thiên về tiểu thuyết, truyện dịch... Mỗi thời mỗi khác, cũng như suy nghĩ, mỗi thời, mỗi tuổi ta sẽ có những suy nghĩ khác nhau, thậm chí trái hẳn nhau. Đấy cũng là lẽ thường tinh
Tôi có được một tủ sách kha khá, khá nhiều từ điển các loại, mỗi loại từ điển, chẳng hạn như từ điển tiếng Việt, Hán Việt, lại có nhiều quyển, của nhiều tác giả khác nhau, sách về lịch sử, tôn giáo, về phong tục văn hóa dân gian cũng thế, mỗi khi cần tra cứu một vấn đề gì tôi thường tra trên nhiều sách mình có, tra cả trên mạng, rồi so sánh, nhận xét, đúc kết... Đối với nhiều vấn đề trong cuộc sống, tôi vẫn thường luôn có những câu hỏi tai sao, lý do nào sự việc đó lại xảy ra? mục đích là gì? có gì đúng hay sai trái?
Tôi luôn muốn nhìn mọi chuyện theo nhiều chiều, nhiều góc độ, nhiều khía cạnh. Người ta vẫn thường đóng khung suy nghĩ của mình, có thể trong những thứ muốn "nhân danh" như đạo đức, tôn giáo, hoặc chỉ là những thói quen, thậm chí là trong cái cố chấp, nhìn sự việc bằng những định kiến, thành kiến, hay bằng cái "suy nghĩ của đám đông", mà ít chịu tìm hiểu ngọn ngành, ít chịu đặt những câu hỏi "tại sao?".
Tháng tư nóng, trời đất nóng, thế giới nóng (chuyện Mỹ và Triều Tiên), đất nước nóng, xã hội nóng... Nhưng với tôi, hôm nay đọc được dăm ba trang sách mình thích, thế là được...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Đọc sách là một nhã thú. Đọc sách về vấn đề mà mình đang quan tâm thì...thật là tuyệt vời! Sách không chỉ là thầy, là bạn mà sách còn là "thực phẩm" để nuôi dưỡng tri thức. Anh Hoàng Tuấn Công có một slogan khá hay. Đại ý là đọc sách nhiều mà đến khi có việc vẫn thấy chưa đủ. Đúng là biển học vô bờ. Rừng sách cũng vô biên. Cái gì không tự đọc được thì lướt các trang Web hay Blog bạn bè để nhờ họ đọc hộ mà mình biết! Tôi vừa đọc cuốn của GS Trần Ích Nguyên người Đài Loan nhan đề " Nghiên cứu câu chuyện Vương Thúy Kiều"! Đúng cái điều mà mình quan tâm nên thấy là "RẤT ĐƯỢC" bác Hiệp à!
Trả lờiXóaAnh H.T. Công cũng là một người tôi thường xuyên vào đọc. Đúng vậy đó bác Vũ Nho, càng đọc sách càng thấy mình dốt, mà đụng chuyện chữ nghĩa lại càng thấy dốt hơn. Bác có quyển sách hay quá.
Xóa