Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2015

Ước mơ , Ý tưởng, và Thực hiện.

Một góc nhà.

Trong entry trước, nhân một giới thiệu trên tivi, tôi có nói qua đến một thư viện mini chuyên ngành về kiến trúc, của một anh bạn KTS trẻ ở Hà Nội. Thư viện mở cửa miễn phí cho mọi người. Một việc làm thật ý nghĩa trong cuộc sống hiện tại.

Chắc hẳn để mở được một thư viện như thế, trước hết anh bạn KTS trẻ này phải có cái tâm, cái tâm vì mọi người, và điều còn lại là ước mơ, ý tưởng, và thực hiện. Ước mơ chắc dễ, ai mà không có ước mơ, ngay từ khi còn bé xíu chưa suy nghĩ gì nhiều, chẳng hạn đứa trẻ con vài ba tuổi đến lớp mẫu giáo, đã biết ước mơ khi lớn lên làm chú lính cứu hỏa. Khi đã có ước mơ, đến một lúc nào đó từ ước mơ này con người sẽ nảy ra những ý tưởng để thực hiện. Cái khâu cuối cùng khó nhất chính là đây, là làm sao để thực hiện được những ước mơ của mình, thông qua những ý tưởng. Hẳn là từ khi có ước mơ cho đến khi có đủ điều kiện, đủ "nhân duyên" để thực hiện ước mơ của mình, và cũng chắc hẳn là anh chàng KTS trẻ cũng đã gặp không ít những khó khăn.

Tôi đã có ba mươi mấy năm làm việc cho nhà nước trước khi về hưu, một thời gian phải nói là khá dài, tương đương với chiều dài của nửa đời người. Làm việc cho nhà nước (bất cứ nhà nước thời nào, xưa nay gọi là công chức), có lẽ người ta cũng chẳng cần đến những ước mơ làm gì, ngoại trừ cũng có những người ước mơ (đúng hơn là ước muốn), ngày ngày làm bạn với mấy tờ giấy, chiếc đinh ghim mà ước mơ ngày mai trở thành ông chủ sự*. Chẳng thế mà ngay từ ngày xa xưa, người ta đã ví cái nghề làm công chức là nghề "Sớm vác ô đi tối vác về", cứ thế ngày qua ngày, không cần cố gắng (nói chi đến động não, sáng tạo), miễn cũng đừng bê trễ quá để bị đưa vào diện "giảm biên chế".

Là một người đã có "thâm niên công vụ" ngồi quán cà phê đã cả nửa thế kỷ nay trên khắp "bốn vùng chiến thuật", cho nên trước khi về hưu tôi cũng có một ước mơ nho nhỏ trong điều kiện của mình, là mở một quán cà phê nhỏ, thực sự là nhỏ (tôi khá sợ sự hoành tráng, ồn ào). Một quán cà phê kết hợp với việc đọc sách, nghe nhạc. Như các bạn đã biết, tôi cũng có được một số sách vở với nhiều chủ đề, về ngôn ngữ, lịch sử, tôn giáo, du lịch, sách nghiên cứu về văn hóa dân gian (như về đình chùa, ca trù, vọng cổ, hát chèo, hát bội, cải lương, hầu đồng...), về văn học Việt Nam, các nước, về nhiếp ảnh, hội họa, những sách về kiến thức phổ thông, bách khoa, khá nhiều từ điển các loại... Những sách này tôi nghĩ đủ để khách đến nhâm nhi ly cà phê tham khảo.

Sách thì tôi đã có (và sẽ luôn được bổ sung), décord cho một quán cà phê nho nhỏ (có phong cách độc đáo một chút thì tôi làm được), nhạc phải hay không ồn ào, nhạc của quán có thể theo từng chủ đề, chẳng hạn chủ đề về các loại nhạc cụ, âm nhạc Tây phương (cổ điển, dân gian, hiện đại), nhạc Việt cũng thế, sẽ có những chủ đề về những tác giả, tác phẩm xưa nay của họ, về ca trù, chầu văn, hát chèo, quan họ... cũng như những chủ đề về vọng cổ, cải lương, hát bội, hay về âm nhạc Phật giáo, Thánh ca... cùng những sách tìm hiểu về những loại hình âm nhạc này.

Điều quan trọng là quán sẽ không đặt nặng chuyện kinh doanh, miễn làm sao thu đủ bù chi, đủ sở hụi là được (muốn làm được điều này, trước hết mặt bằng phải là của mình không phải đi thuê, ở Saigon tiền thuê mặt bằng rất đắt, nhiều khi lời lãi không đủ trả tiền thuê mặt bằng). Khách ghé phải là khách chọn lọc, là những người yêu sách thực sự, có nhu cầu tra cứu tìm hiểu. Hoặc khách đến là để nghe một chủ đề nhạc, hay trò chuyện trao đổi nho nhỏ với nhau đủ nghe, không ảnh hưởng đến người khác. Quán cũng có góc để các bạn nào có một tài nhỏ nào đó, như làm những món thủ công dễ thương, thỉnh thoảng đến thoải mái ngồi làm (như kết mấy cái vòng đeo tay...), và có thể bán ngay sản phẩm của mình nếu có ai thích.

Và một điều quan trọng nữa là cà phê, thức uống phải ngon, pha chế chất lượng, an toàn thực phẩm phải đứng hàng đầu, giá rẻ (điều này có vẻ nghịch lý, nhưng hoàn toàn có thể làm được). Tôi cũng sẽ có một góc nhỏ dành cho bạn bè, thân hữu thỉnh thoảng ghé hàn huyên. Nói chung, cái tiêu chí của quán cà phê này sẽ là "Thoải mái, nhẹ nhàng, kiến thức, và thân thiện".

Ước mơ và ý tưởng là vậy, chẳng có gì to tát, nhưng nay đã về hưu mấy năm, đến phần thực hiện thì có lẽ phần không có duyên kinh doanh, duyên làm chủ, hay trời vẫn chưa chiều lòng người, hì hì!


* Chủ sự, một chức vụ, một ngạch công chức thời trước, là người đứng đầu một bộ phận trong một nha, sở. Trưởng Ty.







16 nhận xét :

  1. hỏng biết nhà bác Phạm có đủ không gian để mở quán cf ni không? nếu đủ, thì có chi mà hỏng mần được ta?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhà tôi ở tầng 2 của một khu nhà lầu kiểu Tây cũ, khu yên tĩnh, diện tích cũng được gần 100 mét vuông (một bloc nhà gồm có mấy hộ thôi, ở thì thoải mái). Nếu sử dụng hết không gian thì có thể mở một quán cafe theo ý thích được. Nhưng ý tưởng mở cafe thì chỉ có mình tôi thôi nên cũng không thể thực hiện tại nhà. Mà mở ở chỗ khác thì chuyện mặt bằng nó ngốn hết chi phí rồi. Khó thế cụ Nô.

      Xóa
  2. Ước mơ ít khi đồng hành với thực tế . Từ ước mơ đến khi thực hiện được là khoảng cách khá xa , rất khó thực hiện
    Kinh doanh ngoài yếu tố thiên thời địa lợi , còn có một yếu tố cực kỳ quan trọng , đó là duyên bán hàng . Anh không có duyên bán hàng thì không sớm thì muộn sẽ sập tiệm thôi , chỉ là vấn đề thời gian
    Mướn mặt bằng mà chỉ kinh doanh cafe thôi thì không được rồi , tiền mướn mặt bằng rất mắc , anh / chị phải kinh doanh hàng cao cấp thì mới mong có lãi . Nếu như ước mơ của Bác mở quán Cafe nho nhỏ nếu như có mặt bằng thì có thể thực hiện được

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác Salam là người có nhiều kinh nghiệm trong kinh doanh nên cho ý kiến rất chính xác. Tôi cũng biết vậy, nhất là ý tưởng "kinh doanh" của tôi không đặt nặng về hiệu quả kinh tế, có tính cách "văn nghệ" nhiều hơn, nên nếu làm được thì việc đầu tiên là mặt bằng phải là của mình. Còn cái "giang buôn bán" kiểu văn nghệ này thì tôi nghĩ mình ô kê.

      Xóa
  3. Chồng là đảng
    Vợ là chính quyền
    Vấn đề là chính quyền đã thông chưa ?
    Ngay bây giờ phải nghỉ việc đặt cái tên hiệu cà phê thật gợi
    Với cái tên hiệu hấp dẫn thì khách xa ở Vũng Tàu cũng lên thưởng thức hihi

    Trả lờiXóa
  4. Vợ là... TBT (Tổng bí thư), bác Bu ơi! Khi TBT chưa thông thì đành chịu vậy.
    Bác ghé Saigon mình cà phê... chim vậy.

    Trả lờiXóa
  5. Cháu mê cái ý tưởng này rồi chú!!! Chú mà đi đến thực hiện thì thế nào cháu cũng phải lên SG. Lão Tân sẽ làm hướng dẫn viên cho cháu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Một cái quán cafe như thế không cần đầu tư nhiều tiền, cần sự độc đáo (thật sự cũng không cần đông khách), chỉ cần khoảng 3 đến 4 người đồng lòng vừa quản lý vừa phục vụ. Một nơi thực sự thân thiện.

      Bây giờ thì chưa thể thực hiện, cứ để đấy, hì hì. Quán mà mở được sẽ luôn rộng cửa đón bạn bè.

      Xóa
  6. Anh Hiệp ơi , xin cho em ké một ước mơ ti xíu thôi là được nhâm nhi ly café sửa đá vào mùa hè ở cái quán nho nhỏ của anh . Quả thật không cần một quy mô lớn , nếu quán thực sự là nơi để khách có thể đến để đọc hoặc tham khảo những loại sách rất khó tìm mà ở tủ sách của anh đã có sẵn thì quý biết dường nào . Hơn nữa , vừa ngồi đọc sách vừa được nghe nhạc thì còn gì bằng ...và nhất là được nghe nhạc rồi nhâm nhi từng giọt café thì khỏi chê luôn ..hihi ..

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sẵn sàng mời NangTuyet tham dự ước mơ, chẳng có ai cấm cản hay đánh thuế ước mơ của mình cả. Sách chọn lọc, nhạc chọn lọc, và... khách cũng phải chọn lọc luôn, hì hì!

      Xóa
  7. Nghe nói hiệu sách lâu đời nhất ở Paris, Shakespeare and Company , hồi xưa chủ hiệu sách có đặt mấy cái giường hay sofa gì đó trong nhà sách , một số nhà văn đến đó đọc sách , sáng tác, ăn, ngủ tại chỗ , có người không có tiền thì chỉ cần giúp chủ hiệu sách quét dọn , sắp xếp sách vở thôi . Vậy mà từ nơi đó có nhiều tác phẩm mới ra đời . Không biết bác H có ý tưởng tương tự vậy cho quán cafe của mình không ? Ít nhất nếu ai không có tiền uống cafe thì chỉ cần giúp bác dọn rửa ly tách thôi , hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ấy, mấy cái hiệu lớn mới cần người rửa chén bát ly tách, chứ quán mà chưa kinh doanh đã có ý tưởng... hạn chế khách hàng chắc không cần đâu Marm. Hihi, nhưng với tiêu chí "thân thiện", thì quán sẽ có cách giải quyết những vấn đề mà Marg. nêu một cách... thân thiện! :-)))

      Xóa
  8. Ước mơ của bác Hiệp thật đầy tính nhân văn. NT trước đây cũng có những ước mơ, nhưng càng ngày thì mơ nhiều hơn ước vì biết khó thành hiện thực.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người bình thường thì ước mơ cũng... thường, nhưng đúng như NT nói ta kbông dễ gì thực hiện những ước mơ dù bình tbương, cho nên cứ mơ đi, không được cũng chẳng sao :-)))

      Xóa
  9. Thông báo với bạn bè.

    Tôi đang vào trang của mình ngochieppham bằng địa chỉ của cậu con trai. Không hiểu sao từ sáng nay tôi không thể vào trang của mình bằng địa chỉ của mình được.

    Bạn nào biết nguyên nhân chỉ dùm, mấy vụ này tôi không rành.

    Trả lờiXóa
  10. Tôi có thể mày mò vào trang Tổng quan của mình post bài đã viết (Chợ), nhưng vẫn không vào trang dưới tên mình được, hihi, blogspot chơi khó mình rồi đây.

    Trả lờiXóa

:) :( :)) :(( =))