Hôm nay rằm tháng bảy vu lan, người Hoa còn gọi là Tiết Trung nguyên, từ sáng sớm ngôi chùa gần nhà tôi đã ồn ào tiếng nhạc tôn giáo, với âm thanh được khuếch đại cả một vùng đều nghe. Tối hôm nay tại chùa, có lẽ cũng như hàng năm sẽ có một chương trình văn nghệ hoành tráng, với khá nhiều nghệ sỹ tên tuổi đến trình diễn những bài hát về Mẹ, cả ca cải lương, có năm thấy có thêm tấu hài và ảo thuật, đủ hết, thu hút rất nhiều người đến xem, nhất là phụ nữ trong xóm và con trẻ, đứng ngồi chật cả một con hẻm rộng. Sáng hôm qua ở chùa này có thuyết pháp, và buổi lễ gì đó, xe hơi của những vị chức sắc tôn giáo và chính quyền đến dự đậu dài ngoài đường, nhiều vị tu sĩ trẻ phóng Air Blade ào ào, khi tan phải huy động một lực lượng dân phòng khá đông điều khiển trật tự.
Mấy năm trước, tôi đi dự một đám cưới họ hàng trong nhà có người làm cha, không biết sao mà được xếp ngồi vào bàn của các vị linh mục, các cha khác nhà sư ở chỗ... có tóc (dĩ nhiên rồi), và khi đi ra ngoài thì ăn mặc giống như người bình thường (ở cổ áo có cài một miếng mi ca trắng nhỏ để phân biệt). tôi ngồi cạnh một cha trẻ khoảng ngoài bốn chục, được giới thiệu là phó xứ. Cha trẻ này hỏi tôi, cha uống nước suối hay nước ngọt, tôi cười nói, chỉ là người thường, họ hàng thôi. Lúc chưa vào tiệc thì trước mặt các cha cả già lẫn trẻ trong bàn là chai nước suối. Tới giờ, sau khi có một vị linh mục lên làm phép đám cưới, đọc kinh, xong nhập tiệc. Các cha trong bàn đều đồng loạt kêu người phục vụ đổi thành bia chai, và mời nhau uống rất vui vẻ...
Sáng hôm nay có việc chạy ngoài đường, thỉnh thoảng lại thấy có nhiều người bu đông trước một ngôi nhà, thì ra những ngôi nhà này đang phát chẩn, họ cho vào bịch ni lông một ít nhu yếu phẩm, có lẽ là bịch đường, chai dầu ăn nhỏ, vài gói mì, túi gạo... rồi phát cho những người đến nhận. Cũng có nơi cúng kẹo bánh, trái cây, đa phần là trẻ con đến giựt... Tôi nhớ hồi còn nhỏ ở trong một xóm lao động vùng Chợ Lớn (Saigon), buổi tối ngày rằm tháng bảy đám trẻ trong xóm rủ nhau đi giật tiền cúng cô hồn, thời ấy còn xài tiền xu có hình ông Diệm, mệnh giá cao nhất hình như là 1 đồng, còn lại mệnh giá thấp hơn. Khu Chợ Lớn có nhiều người Hoa, họ cúng cô hồn rằm tháng bảy rất nhiều, rất hoành tráng, thảy cho trẻ con tranh nhau lượm khá nhiều tiền xu. Tôi nhớ có năm "hên" đi giật được khá nhiều, đến vài chục đồng, một món tiền khá lớn đối với trẻ con thời đó (tiền giật được cũng để dành mua cá lia thia, dế đá... về chơi), nhưng cũng có khi giành giật đến đứt cả dép hoặc rách áo, té ngã chân tay xây xát hết, về nhà bị ăn đòn...
Sáng hôm qua tôi nhận được điện thoại từ một người bạn, báo tin mẹ của một người bạn khác vừa mất, cụ đã ngoài chín mươi, thuộc hàng đại thọ. Mẹ tôi đã mất mấy năm về trước, cũng ngoài tám mươi... Các cụ rồi cũng đến lúc phải ra đi... Cầu cho các cụ được yên nghỉ.
Và cuộc sống, vẫn cứ tiếp tục...
Cứ nghĩ đến những người lớn tuổi đã lần lượt ra đi ...biết làm sao hơn vì đó là quy luật của tạo hóa ....để rồi cũng sẽ đến lượt mình đó thôi ....thôi thì chỉ cầu xin cho những người thân của mình mãi được khỏe mạnh , vui cùng con cháu và cầu xin cho những người đã khuất sẽ sớm được siêu thoát anh Hiệp nhỉ ?
Trả lờiXóaRồi cũng đến lượt mình, hì hì, chẳng ai thoát được, và hình như đó là cái công bằng nhất của tạo hóa dành cho mọi người.
XóaVâng, cầu cho các cụ siêu thoát.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBá Hiệp ơi - Bác có thể cho em cái địa chỉ hay số điện thoại ( Bác có thể cứ ném vào nhà lão)
Trả lờiXóaChiều nay lão Trương ( Trương Quang Thứ) báo tin là đã tìm được cuốn TỪ ĐIỂN TIẾNG NGHỆ - nhưng do cuốn này xuất bản khá lâu rồi nên còn cần thời gian tiếp tục truy tìm , trước mắt ... tìm được bằng... bản photo nên đem tặng bác. Sau này tìm tiếp có kết quả...tặng thêm nữa cũng hổng sao - Miễn là đem niền vui cho bác.
Vậy bác nhé. Lời còm này đọc xong bác có thể delete .
Tôi đã để số ĐT bên nhà Lão.
XóaTôi ở ngay Quận 3, nhưng khu nhà một số nhiều hộ nên khó kiếm, có gì cứ họi ĐT sẽ hướng dẫn.
Rất cám ơn các bạn. Không kiếm ra sách gốc thì bản photo là OK lắm rồi, chủ yếu là nội dung sách.
Rằm tháng bảy, thấy bác Hiệp cứ đi và nghĩ bao nhiêu chuyện.
Trả lờiXóaChuyện hôm nay, chuyện hôm qua, chuyện thời trẻ nhỏ, chuyện cha xứ, chuyện bạn bè...
Dòng đời cứ trôi đi như vậy, cuộc sống cứ tiếp tục những chuyện đã qua lặp lại hôm nay và còn lặp lại ở ngày mai...
Và cuối cùng:
"Lá vàng rơi
Lá vàng rơi
Mai này đến lượt ta thôi...
Sợ gì!"
(câu ni nỏ biết của ai)
Sợ hay không thì rồi nó cũng tới (chứ không phải "nỏ" tới), hì hì!
XóaĐi và nghĩ...
Cuộc đời không phải thế sao?
giựt cô hồn ngày xưa chúng cháu cũng đi thành băng nhưng chủ yếu loanh quanh trong xóm mình mà chẳng dám qua xóm khác để giựt vì sợ giựt không lại người ta :)
Trả lờiXóaBây giờ tôi thấy người lớn đi giựt cô hồn nhiều hơn con nít :-)
Xóangười lớn họ đi giựt tiền ko àh, con nít khỏi có cửa tranh giành với họ luôn
XóaKhông phải chỉ giật tiền đâu Bố susu, cái gì người ta cũng giật, cả bánh kẹo, cóc, ổi, ai mà để con gà hay miếng thịt heo quay nó cũng nhào vô bê tuốt... :-(((
Xóa