Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

Thánh nhân.


 Ảnh Internet.

Còn mươi ngày nữa là đã đến lễ Giáng sinh, một ngày lễ lớn trong năm không phải chỉ riêng với người Thiên chúa giáo, Giáng sinh, mà người Âu Mỹ gọi là Noel, Christmas, đã trở thành một ngày lễ chung cho mọi người, mang tính toàn cầu trong dịp đón năm mới.

Chúa Jesus, người sáng lập ra Thiên chúa giáo, được nhân loại tuyên dương như một vị Thánh, cùng với Đức Phật, Khổng Tử, Lão Tử... Những bậc thánh nhân chừng như đều được sinh ra ở Phương Đông, một Phương Đông xa xôi huyền bí. Chúa Jesus ở Do Thái (Palestine-Israel), Đức Phật ở Ấn Độ (India), Khổng Tử, Lão Tử ở Trung Hoa (China)... Theo sách vở thì Chúa Jesus giáng sinh đã được đúng 2013 năm. Dương lịch mà ta hay gọi là Tây lịch lấy năm sinh của Chúa Jesus làm khởi điểm. Những bậc thánh nhân như Chúa Jesus, Đức Phật, Khổng Tử, Lão Tử... là những con người của lịch sử, được sách sử nhắc đến, nghĩa là những con người bằng xương bằng thịt, được nhân loại tôn thờ, tuy thế cuộc đời của các ngài, nhất là lúc sinh thành theo sử sách ghi chép đều nhuốm vẻ huyền bí, truyền thuyết...

Theo Kinh thánh Tân ước của Thiên chúa giáo, Chúa Jesus (Yêsu), tiếng Việt còn gọi là Đức Kitô, thuộc dòng dõi Đavit, Tổ phụ là Abraham, Chúa Jesus là con của ông Yuse và bà Maria. Tổng cộng các đời như sau: từ Abraham đến Đavit là 14 đời, từ Đavít đến thời lưu đày Babylon là 14 đời, từ thời lưu đày Babylon đến Đức Kitô cũng được 14 đời. Kinh thánh Tân ước chép: "Maria, mẹ ngài đã đính hôn với Yuse, trước khi ông bà về sống chung thì bà Maria đã có thai bởi thánh thần. Yuse chồng bà là người công chính không muốn tố giác bà, định âm thầm ly dị. Sau khi ông đã quyết tâm như vậy, thì Thiên thần hiện ra cho ông trong mộng và bảo rằng: Yuse, Con vua Đavit, chớ sợ rước Maria về nhà, thai nơi bà là do tự Thánh thần, bà sẽ sinh con trai và ông sẽ đặt tên là Yêsu (Jesus), vì chính Ngài sẽ cứu dân Ngài khỏi tội lỗi".

 Ảnh Internet.

Khi Chúa Jesus sinh ra thì có một ngôi sao lạ rực sáng trên bầu trời, và có ba Đạo sĩ theo ngôi sao lạ tìm đến chiêm bái Đấng cứu thế. Đây là một ngôi sao chổi. Khi ấy những Đạo sĩ đến Jerusalem từ phương Đông đã hỏi: "Vua dân Do Thái mới sinh hiện ở đâu? Vì chúng tôi đã thấy ngôi sao của Ngài bên trời Đông và chúng tôi đến bái yết Ngài". Câu hỏi được tâu lên vua Hêrôđê, nhà vua trị vì hoảng hốt và cả thành Jerusalem cũng hoảng hốt. Bấy giờ vua Hêrôđê sai quân lính tìm giết hết các hài nhi trong xứ và những vùng phụ cận, từ hai tuổi trở xuống, nhưng ông Yuse và bà Maria đã được Thiên thần mách bảo, đem hài nhi Jesus trốn qua xứ Ai cập.

Đến năm 30 tuổi thì Chúa Jesus đi rao giảng về nước Trời trong 3 năm, năm 33 tuổi Ngài bị nộp mình và bị đóng đinh trên Cây Thánh giá. Kinh thánh chép sau 3 ngày Ngài đã sống lại và lên Trời.



Đức Phật, Đức Thích Ca Mâu Ni - S(H)ÀKYAMUNI, người sáng lập ra Phật giáo, một tôn giáo lớn của thế giới, Ngài tên là Kiều Đạt Ma Tất Đạt Đa - KOSALA SIDDHÀRTHA, con vua Tịnh Phạn - SUDDHODANA và hoàng hâu Ma Da - MAHÀMÀYÀ nước Ca Tỳ La Vệ - KAPILAVATTHU. Theo nhiều sử liệu Đức Phật đản sinh năm 565 trước Công nguyên, mất năm 486 tr. CN (gần như cùng thời với Khổng Tử ở Trung Hoa). Ngài thọ 80 tuổi. Truyền thuyết về chuyện Đức Phật đản sinh như sau: Một đêm hoàng hậu Ma Da nằm mộng thấy một con voi trắng sáu ngà từ trên không trung ngậm đóa sen trắng, đi xuống vòng quanh Bà ba vòng, rồi từ hông bên phải mà vào, từ hôm đó bà thọ thánh thai bậc Như Lai Đại Giác. Đức Phật đản sinh từ bên hông phải của hoàng hậu Ma Da trong vườn Lâm Tỳ Ni, với bảy đóa sen đỡ bước chân, một tay Ngài chỉ lên trời, một tay chỉ xuống đất mà nói: "Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn" (trên trời dưới đất, chỉ có trí huệ siêu phàm của bậc Giác Ngộ mới là tôn quý).

Đức Phật sinh ra đã có 32 tướng tốt, và 80 vẻ đẹp của Thánh nhân, lớn lên Ngài rất thông minh, đĩnh ngộ, cảm ngộ được cái vô thường của thế gian, và sự biến hóa khôn lường của đời người. Năm 29 tuổi Ngài quyết định xuất gia tu hành, tìm con đường giải thoát. Trải qua bao thăng trầm Ngài đã tìm được Giác Ngộ dưới gốc cây Bồ đề sau bảy ngày đêm Thiền định. Đức Phật tịch diệt vào năm 80 tuổi, sau một bữa ăn cúng dường vì ngộ độc, cũng có truyền thuyết nghi ngờ Ngài bị trúng phải thuốc độc.

Khổng Tử 孔子. Ảnh Internet.

Khổng Tử 孔子 được cho là thủy tổ của Nho giáo, như tên gọi Nho giáo, Đạo Nho, nhưng cũng có nhiều sách cho Ông là người khai sáng ra một học phái (Nho gia), có ảnh hưởng to lớn và lâu dài không những chỉ ở Trung Hoa, mà cho cả phương Đông. Khổng Tử tên là Khổng Khâu , tự là Trọng Ni , người ấp Thủ nước Lỗ, sinh năm 551, mất năm 479 trước công nguyên thời Xuân Thu, con của ông Thúc Lương Ngột là một võ quan thời vua Linh Vương đời nhà Chu - Trung Hoa, mẹ là bà Nhan Thị. Vì hiếm muộn con trai nên đến khi về già Thúc Lương Ngột mới lấy người vợ lẽ thứ nhì (người vợ lẽ đầu cũng có một con trai nhưng bị tật ở chân từ lúc mới sinh, còn người vợ đầu tiên sách chép có đến 9 con gái), vì thường lên núi Ni Khâu cầu tự, nên Khổng Tử mới có tên là Khổng Khâu. Cũng có sách chép vì trán Ngài cao và gồ lên nên mới đặt là Khâu, Khâu có nghĩa là cái gò.

Được tuyên dương là bậc Thánh nhân, nên chuyện sinh ra đời của Khổng Tử cũng khá ly kỳ. Vào những ngày trước khi sinh, có một con kỳ lân vào nhà dâng tờ ngọc thư có dòng chữ: Thủy Tinh chi tử, kế suy Chu vi tố vương (con của Thủy Tinh, sẽ nối nhà Chu đã suy vi, làm vua thiên hạ mà không ngồi trên ngai vàng). Bà Nhan Thị liền lấy dải lụa bộc vào sừng con kỳ lân. Được mấy hôm thì con kỳ lân đi mất. Ngày Khổng Tử ra đời có cặp rồng vàng xuống cuốn quanh nhà, và có năm vì sao trên trời biến thành năm ông lão đứng hầu ở trước sân. Trong buồng, bà Nhan Thị nghe có tiếng nhạc mừng và có tiếng nói: Thiên cảm sinh thánh tử (trời cảm được lòng thành cầu nguyện mà cho sinh ra con thánh).

Sử sách chép trong suốt cuộc đời Khổng Tử bôn ba qua các nước cùng các môn đồ mong mang tài trí ra giúp đời, nhưng không được vì vua nào dùng. Cuối đời Khổng Tử trở về nước Lỗ, mở lớp chuyên dạy học trò ở quê nhà và san định, biên soạn sách vở, chấn hưng giáo dục. Ông cùng học trò để lại cho hậu thế những công trình lớn lao như Ngũ Kinh (thực ra là Lục kinh, gồm Kinh Thi. Kinh Thi, Kinh Lễ, Kinh Dịch, và Kinh Xuân Thu, còn Kinh Nhạc đã thất truyền). Tứ Thư gồm Luận Ngữ, Đại Học, Trung Dung, và Mạnh Tử. Trọng tâm học thuyết của ông là Nhân , ông nói Kỷ sở bất dục vật thi ư nhân , , Điều gì mình không muốn thì đừng làm cho người, và coi đó là phương pháp thực hành Nhân.

Tháng 4 năm Nhâm Tuất, năm thứ 41 trị vì của Chu Kinh Vương (479 trước công nguyên) Khổng Tử mất, thọ 73 tuổi (tính theo tuổi ta). Khi ông chào đời có kỳ lân xuất hiện, trước khi ông mất 2 năm có người nước Lỗ đi săn được một con kỳ lân bị què chân trước bên trái. Khổng Tử thấy thế bưng mặt khóc, ông ngửa mặt lên trời than Ngô đạo cùng hĩ, Đạo của ta đã đến lúc cùng rồi sao?

 Ảnh Internet.

Lão Tử   tức Lão Đam , không rõ năm sinh và năm mất, theo truyền thuyết ông họ Lý tên Nhĩ , tên tự là Bá Dương , tên thụy là Đam , người thôn Khúc, hương Lệ, huyện Hỗ, nước Sở. Ông từng giữ chức Thủ tàng thất, giữ kho sách của nhà Chu. Lão Tử chủ trương vô vi, Đạo Đức Kinh   một trước tác rất quan trọng của Trung Hoa cổ đại được người đời mệnh danh là của Lão Tử. Tuy người đời coi Lão Tử là người khai sáng ra Đạo giáo, nhưng cũng như Khổng Tử, Lão Tử được cho là người khai sinh ra một Học phái hơn là một tôn giáo. Cuộc đời của Lão Tử cũng mang đầy tính chất huyền thoại. Truyền thuyết kể rằng mẹ của Lão Tử đã mang thai ông không phải chín tháng mười ngày, mà hơn bảy mươi năm (70 năm). Đến khi sinh ra Lão Tử đã là một ông cụ hơn bảy mươi, cho nên người đời mới gọi là Lão Tử. Cái chết của ông người đời không biết ra sao. Có một truyền thuyết khác, nhân Khổng Tử đến kinh đô nhà Chu, gặp Lão Tử ông hỏi về lễ, Lão Tử đáp:

- Ta từng nghe nói, kẻ khéo buôn bán thì thường giấu kín của cải, thoạt trông tưởng như chẳng có gì, người quân tử cũng vậy, thoạt trông thường tưởng là đứa ngu.

Khổng Tử quay trở ra, môn đệ hỏi:
- Lão Tử là người thế nào?

Khổng Tử đáp:
- Chim ta biết có thể bay. Cá ta biết có thể lội. Muông thú ta biết có thể chạy. Đối với loài biết bay ta có thể dùng cung tên để bắn, loài biết bơi ta có thể dùng lưới để bắt, loài biết chạy ta có thể dùng bẫy để săn. Duy chỉ có con rồng xé gió, có thể lên trời, xuống đất, thì ta chẳng biết làm thế nào để bắn, để bắt hay để săn. Lão Tử chính là con rồng vậy.

Trong bốn bậc thánh nhân của nhân loại kể trên, có hai bậc được người đời sau kỷ niệm ngày sinh rất tưng bừng, trọng đại, đó là Đức Jesus và Đức Phật, và thế giới đang sửa soạn chào đón ngày ra đời của Đức Jesus. Nhưng qua Kinh thánh, tôi cũng có một chút băn khoăn về dịp kỷ niệm Ngài Giáng sinh, là đã có khá nhiều đứa trẻ vô tội cùng lứa với Ngài, đã bị vua Hêrôđê sát hại.


Tham khảo:

- Kinh Thánh Tân Ước, bản sắp chữ tại Nguyệt San Đức Mẹ - Saigon 1970, in tại Hongkong, Nha Tuyên Úy Công Giáo QLVNCH phát hành.
- Từ điển Phật học, Nguyên Hảo, Về Nguồn xuất bản, Canada - 1999.
- Cuộc đời của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, Chùa Viên Giác TP. HCM, NXB Tôn Giáo-2012.
- Từ điển Văn học Cổ điển Trung Quốc, Nguyễn Tôn Nhan, NXB Văn Nghệ TP HCM - 1999.
- Nho giáo, Trần Trọng Kim, NXB TP HCM - 1992.
- Đại Cương Lịch sử Văn hóa Việt Nam, tập II, III, Nguyễn Khắc Thuần, NXB Giáo Dục - 2004, 2007.



19 nhận xét :

  1. Mấy ngày tui bệnh nên khg đi dạo Blog thường xuyên được, cũng may còn có thể lụm được tem quàng Bác Hiệp ha...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mùa này bên Mỹ hình như nhiều người bị cảm do thời tiết lạnh cuối năm phải không MTB?, chúc mau khỏe để còn đi lụm tem dzàng tiếp, hì hì!

      Xóa
    2. Mùa này hầu như ai cũng đều bị cảm lạnh, ho và sổ mũi đó anh Hiệp à, bởi vậy Bác Hiệp và các Bạn đừng ham đi Mỹ nghen...4 ngày rồi mà tui mới bớt chút thôi, ráng bò vào lụm tem khg thôi vuột mất......Hic.....Hic.

      Xóa
    3. Mấy người bà con bên tui cũng thế, điện thoại ho xù xụ,... tiền Mỹ (đô la) tui khoái lắm nhưng sao xứ Mỹ nghe không ham, hihi!

      Xóa
  2. Hôm nay qua thăm anh Hiệp lại được học hỏi thêm kiến thức về các bậc Thánh Nhân nữa nè . Bài viết hay quá ! Thích thật đó , hỏng cần đọc sách mà chỉ cần chạy qua nhà anh là biết được nhiều kiến thức mới lạ đó cơ . Cảm ơn anh rất nhiều anh Hiệp nhé ! Bây chừ em chạy dìa thôi vì cả ngày chui vô bếp ...mệt rùi . Tuần mới vui thật nhiều anh Hiệp nhé .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cũng như qua bên NangTuyet được đi du lịch vậy mà, cuối tuần chắc làm bếp phục vụ gia đình, mệt nhưng cũng có cái vui :-)))

      Xóa
  3. Bác Phạmà, nên bổ sung ông Thánh Mahomet nữa cho đủ bộ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tại không có mấy tài liệu về ông thánh này đó cụ Nô.

      Xóa
  4. 1- Có học giả viết rằng năm 17 tuổi ông Resus sang Ấn Độ tìm hiểu đạo Phật, lúc này Phật Thích Ca đã nhập Niết bàn trên 500 năm rồi
    2- Ở thế kỉ 19 có hai linh mục Việt Nam sang La Mã được Giáo hoàng cho vào kho sách tự do đọc, hai ông về nước viết quyển "Tây dương gia tô bí lục", những năm 80 của thế kỉ 20 sách được dịch ra tiếng Việt (giá 16 đồng/ quyển). Giáo hội đã chi tiền thu mua đốt sạch. May mà bu mua sớm, đọc xong thật sự bàng hoàng. .
    3- Dân nam ta tôn cụ Hồ lên hàng thánh nhân, sinh thời nghe bảo cụ chỉ thích được làm dân thường? Nói thiệt bu tui chỉ khoái thánh nhân Trần Hưng Đạo, kể cả việc năm 24 tuổi ông cướp công chúa Thiên Thành về làm vợ cho dù vua Thánh tông đã gã nàng cho người khác.
    (không là Thánh nhân không yêu chết bỏ và dám liều thân như thế, cô gái kia cũng muốn được cướp vì không yêu anh chồng sắp cưới hihihi)
    4- Xem ra mình cũng là thánh nhân của chính mình chớ sao nhỉ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhiều truyền thuyết, những câu chuyện hư thực về các thánh nhân, chẳng hạn tấm vải liệm Chúa Jesus, mà nay bằng khoa học người ta đã chứng minh là giả, hoặc như chuyện bác Bu viết là Ngài qua Ấn Độ tìm hiểu Đạo Phật. Cũng có truyền thuyết nói về con của ngài, nói chung là rất nhiều.

      Người ta tuyên dương các Thánh nhân, nhưng trong cuộc sống thánh nhân cũng là người bình thường, cho nên tôi nghĩ các ngài cũng "phạm" phải nhiều cái người bình thường mắc phải. Hồi còn làm việc, tụi tôi tiếp quản một cái tu viện do các nhà tu ngoại quốc trao lại, trong đám "rác" để lại có khá nhiều hình ảnh sex, hìhì!

      Cụ Hồ là bậc Danh nhân hơn là Thánh nhân, hihi, nếu cụ là Thánh nhân thì đã có "Hồ giáo" rồi, mà người ta cũng gắng tạo nên một "niềm tin kiểu tôn giáo" như thế, nhưng xem ra chưa đủ "đô".

      Đức Thánh Trần của dân ta quá hay rồi, sống dưới thời phong kiến mà Ngài đã "bỏ thù nhà mà lo việc nước", nếu là người tham quyền cố vị Ngài đã có thể lên ngôi vua sau những lần chiến thắng giặc Nguyên Mông. Ngài xứng đáng được tuyên xưng Thánh.

      Thôi thì làm "thánh" của chính mình vậy :-)))

      Xóa
    2. Cho đính chính: Vua Trần Thái Tông chớ không phải vua Thánh Tông

      Xóa
  5. Cám ơn bác H tóm tắt cho M đọc nhiêu đây đủ rồi , còn lại giờ rảnh rỗi M đi shopping đây , hihi ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe, shopping là "tôn giáo" tối thượng của phụ nữ, còn hơn tới nhà thờ hay nhà chùa tụng kinh nữa, chúc mừng đạt được nhiều thắng lợi trong shoppinh :-)))

      Xóa
  6. Thánh nhân còn phải kể đến Thánh Ala của đạo Hồi. Nếu có dịp qua vùng Ả Rập và Châu Phi thì thấy trên TV suốt ngày đọc Kinh Coran của Đạo Hồi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. A-La (ALLAH), tiếng Ả Rập có nghĩa là Thượng đế (như Đức Chúa Trời của Thiên chúa giáo), một nhân vật của huyền thoại chứ không phải là Nhân vật Lịch sử được con người tuyên dương là bậc Thánh như Đức Jesus, Phật, Lão Tử hay Khổng Tử đâu bác Bobi. Tại người mình quen gọi là Thánh Ala thôi nên tôi đã không kể chung với các Ngài bên trên.

      Nếu có thể kể chung thì chỉ có MOHAMMED (Mô Ha Met), vị sáng lập ra Đạo Hồi như Đức Jesus với Đạo Thiên chúa và Đức Phật với Đạo Phật, nhưng vị này được tín đồ Đạo Hồi coi là Nhà tiên tri hơn là bậc Thánh với nhiều huyền thoại như Jesus, Phật, Lão Tử hay Khổng Tử.

      Xóa
  7. Lâu quá em mời mò được bài của bác vì không hiểu sao không vào được.
    Đúng là bác "Học nhi bất yếm, hối nhân bất quyện", truyền bá không mỏi mệt. Thú vị và bổ ích đấy ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi, mừng vì lâu mới thấy Toro, nhưng cũng không thấy Toro viết gì bên nhà? Ông cụ tôi rất thích cái Hương Ước làng Ngọc Cục của Toro đấy.

      Xóa
    2. Không hiểu em lớ ngớ thế nào nên mất đường link vào trang của anh. Hôm nay mới mò ra được và viết trên trang nhà. Lâu lâu không vào nên cũng lúng túng anh ạ.

      Cụ ông thích Hương ước phải không ạ? Đọc cái đó là sống dậy cả một trời kỷ niệm đấy anh nhỉ.

      Xóa
    3. Hihi, vụ này chỉ có bà chị M. là rành thôi Toreo.

      Nói chuyện với ông cụ ông vẫn còn nhớ rõ làng Ngọc Cục tuy trước năm 45 ông đã lên Nam Định học và không có dịp trở về làng cũ nữa. Người già sống về quá khứ mà.

      Xóa

:) :( :)) :(( =))