tag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post4176931665808083069..comments2024-03-10T13:31:01.041+07:00Comments on PN-Hiệp: Phương ngữ miền Bắc trong một vài bài thơ của Nguyễn Bính.Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comBlogger29125tag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-37965506610026395802016-12-12T12:40:20.234+07:002016-12-12T12:40:20.234+07:00Cháu xin trích dẫn đoạn này của bác:
"Cũng nh...Cháu xin trích dẫn đoạn này của bác:<br />"Cũng như thế, "chè uống" và "chè ăn" cũng có lẽ sau này người miền Bắc mới nói "rõ ý" như thế, chứ tôi thấy chẳng ai nói "vườn chè uống", hoặc tới chơi nhà người khác, họ "mời bác xơi bát nước chè", "xơi" (từ thường được dùng trong ăn chứ không phải uống), nhưng ai cũng hiểu là mình được mời "uống" bát nước chè xanh. Ngày xưa ở miền Bắc có hiệu chè Chính Thái nổi tiếng, cũng chỉ nói "chè Chính Thái", chứ không thấy nói "chè uống Chính Thái"."<br />Theo cháu đoạn này bác nói không chính xác lắm. Dựa vào đâu mà bác lại cho rằng "có lẽ sau này người miền bắc mới phân biệt rõ chè uống và chè ăn"? Người ta không nói là "vườn chè uống" vì điều đó là không cần thiết, đã nói là "vườn chè" thì nó chắc chắn phải vườn trồng cây chè chứ các loại chè ngọt để ăn có thể trồng thành vườn được không? Còn khi người ta nhắc tới các loại chè ngọt thì họ sẽ nói rõ là chè đỗ đen, hay chè bưởi, chè nếp cẩm...Trong tiếng Việt có những từ đồng âm khác nghĩa nhưng người ta vẫn có thể dễ dàng phân biệt được khi nó đi cùng những từ khác để hợp thành một cụm từ. Ví dụ như cùng là "câu" nhưng nghĩa của từ "câu" trong "câu cá" với "câu nói"là khác nhau, tương tự như "đường đi" và "đường phèn", "ăn ảnh" và "ăn cơm"... <br />Bác lấy ví dụ là "xơi từ thường được dùng trong ăn chứ không phải uống" là không chính xác. "xơi nước" hay "xơi cơm" đều được dùng ngang nhau, muốn mời cơm thì nói "mời bác xơi cơm", muốn mời nước thì nói" Mời bác xơi nước", không có chuyện cơm nhiều hơn nước hay cơm có trước nước. Tương tự như thế "chè Chính Thái" nó đã thành thương hiệu về chè rồi, nghe tới là mọi người đều hiểu, chứ không cần nói là chè uống làm gì cả và nói thêm vào nó lại trở thành vô duyên.<br />Theo cháu thì từ "chè" là từ thuần việt, còn từ "trà" nó là từ hán việt có muộn hơn trong thời gian Bắc thuộc. Người Việt nói sao chè, nước chè... còn Trung, Nhật họ nói là trà đạo, sao trà, thưởng trà...Và cả việt hay trung thì đều không cần thiết phải phân biệt rõ trong câu nói là trà uống hay trà ăn. Như bác đã nói ấy chỉ cần nói ít hiểu nhiều.<br />Còn về phần "nhà tranh" hay "nhà lợp mái bằng cỏ tranh"<br />Như bác nói là có nhà vẫn có vách được kết bằng cỏ tranh nhưng tất nhiên là nó rất hiếm, thường thì là "nhà tranh vách đất" . Thế nên không cần thiết phải dùng cái thiểu sổ để nói chung cho tất cả. Nếu gặp TH hiếm hoi đó thì người ta mới cần nói rõ ra là vách đất hay vách bằng lá tranh. Còn thông thường nói "nhà tranh" thì mọi người đều sẽ hiểu là nhà có mái lợp bằng có tranhAnonymoushttps://www.blogger.com/profile/11095072015773129902noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-55091786186638427722013-12-06T16:57:43.242+07:002013-12-06T16:57:43.242+07:00Hihi, tôi cũng công nhận khi tôi giải thích "...Hihi, tôi cũng công nhận khi tôi giải thích "nhà tranh" là nhà "làm bằng cỏ tranh" là "không rõ nghĩa" bằng từ ngữ thường dùng, chẳng hạn "nhà tranh vách đất", thì ai cũng hiểu đó là nhà mái lợp bằng cỏ tranh và vách trát bằng đất bùn (ở câu này có 2 yếu tố chủ yếu làm nên ngôi nhà, đó là mái và vách, mà vách đã được xác định bằng đất rồi, yếu tố còn lại đương nhiên là mái). Nhưng nếu như bác nói "Giải thích "nhà gianh" là nhà làm bằng cỏ gianh thật VÔ CÙNG thiếu chính xác", thì tôi cũng thấy nói như thế "VÔ CÙNG thiếu chính xác". Nếu tôi nói nhà tranh là nhà "cấp bốn, cấp năm thường thấy ở thôn quê" chẳng hạn thì mới thiếu chính xác, sẽ có người nói ngay, bác ơi nói như vậy là không chính xác bởi vì nhà cấp bốn, cấp năm có đến năm bảy loại, chứ không phải chỉ có mỗi nhà tranh.<br />Còn nếu tôi bổ túc thêm cho lời giải thích "nhà tranh" là nhà "làm bằng cỏ tranh" thường thấy ở quê, chủ yếu là mái lợp bằng cỏ tranh, đôi khi vách cũng thưng bằng cỏ tranh, chắc là sẽ chính xác?<br />Ở đây không phải là tôi tin hay không tin (như niềm tin tôn giáo chăng?). Mà chúng ta đang nói về cách giải thích từ ngữ, sao cho dễ hiểu nhất. Tôi cũng xác định lại là cách giải nghĩa ban đầu của tôi về nhà tranh là chưa rõ nghĩa, nhưng hẳn không phải là "VÔ CÙNG thiếu chính xác" như bác nghĩ.<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-67227556437347493172013-12-06T15:57:55.090+07:002013-12-06T15:57:55.090+07:00Thưa bác Hiệp và mọi người!
Nhà gianh là nhà có má...Thưa bác Hiệp và mọi người!<br />Nhà gianh là nhà có mái lợp bằng cỏ tranh. Riêng cái "mái gianh" đó đã trở thành một danh từ, phân biệt với "mái ngói" hay "mái rạ". Có một thành ngữ : Nhà gianh ( tranh) vách đất. Đủ biết dân miền Bắc không thưng vách bằng cỏ gianh ( tranh). Hoặc có thì chỉ là ngoại lệ. Mái gianh ơi hỡi mái gianh/ Ngấm bao mưa nắng mà thành quê hương ( Trần Đăng Khoa). Tôi chưa thấy ai nói và viết "vách gianh". Khi nói nhà gianh, nhà ngói ( Tắt đèn, nhà ngói cũng như nhà gianh) thì nếu là một người Việt bản ngữ , sẽ hiểu ngay là cái nhà đó lợp mái bằng tranh ( gianh) hay ngói cũng đều tối thui, không phân biệt được. Dù bác có cho tôi là người nước ngoài thì tôi vẫn cho rằng : Giải thích "nhà gianh" là nhà làm bằng cỏ gianh thật VÔ CÙNG thiếu chính xác. Bác tin hay không thì tùy thôi. Tôi không ép bác được.Vũ Nho Ninh Bìnhhttps://www.blogger.com/profile/09152749287081166084noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-31738854463052910242013-12-05T18:45:58.790+07:002013-12-05T18:45:58.790+07:00Rất vui khi được trao đổi với bác Vũ Nho về vấn đề...Rất vui khi được trao đổi với bác Vũ Nho về vấn đề rất thú vị này:<br /><br />1/ Về chữ Chè ăn và Chè uống: khi nói đến chữ Chè của miền Bắc, ta hiểu ngay là bao gồm Chè để ăn và Chè để uống, mà bác Vũ Nho gọi tắt là Chè ăn và Chè uống. Chè để ăn gồm Chè đỗ (đậu) xanh, Chè đỗ đỏ, Chè đỗ đen, Chè hạt sen, Chè hoa cau... Chè để uống gồm Chè lài (nhài), Chè sen, Chè lá, Chè vối, Chè xanh... Khi người Bắc nói "Mời bác bát Chè vối", thì người được mời hiểu ngay là mình được mời "uông" nước Chè, mà Chè ở đây được hãm (pha) bằng nụ vối. Còn khi nghe "Mời bác bát chè đỗ đen", thì người được mời cũng hiểu ngay là mình được mời "ăn" Chè, mà chè ở đây được nấu bằng đỗ đen.<br />Rõ ràng trong những câu thông thường trên thì chẳng có từ "uống", "ăn" nào trong câu cả, "việc uống", "việc ăn" được xác định bởi "vật liệu" làm nên Chè, chứ không phải từ ngữ "ăn", "uống" kèm theo trong câu nói. Đấy là cái tinh tế của tiếng Việt.<br /><br />2/ Còn từ Nhà Tranh, làm sao có ai hiểu cột, kèo, rui, mè... làm từ cỏ tranh? nếu ai thắc mắc như thế thì chắc là người nước nào đó mới học tiếng Việt rồi, chẳng thể là người Việt Nam. Còn nếu giải thích Nhà Tranh là nhà "lợp mái bằng cỏ tranh", tôi e cũng thiếu chính xác, khi có ai đó cắc cớ hỏi "Tôi cũng thấy có nhà vách cũng làm bằng cỏ Tranh chứ đâu riêng gì mái nhà?". <br /><br />Trao đổi với bác cho vui nhà vui cửa.<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-17517489254936144002013-12-05T15:59:03.614+07:002013-12-05T15:59:03.614+07:00Gớp với bác Hiệp:
Bác bảo "xơi" bát nước...Gớp với bác Hiệp:<br />Bác bảo "xơi" bát nước chè nghĩa là UỐNG. Nhưng cái chuyện uống, ăn, xơi thì tiếng Việt cũng không đơn giản. Xơi cơm ( ăn cơm), nhưng xơi thuốc ( hút thuốc), xơi trầu ( ăn trầu), xơi rượu ( uống rượu). Tôi phân biệt chè ăn với chè uống là để dễ nhận dạng CHÈ. Ngay ví dụ bác dẫn, nếu bác viết " xơi bát chè" thì người Bắc hiểu là chè đỗ đen. Bác có thấy để phân biệt 2 cái thứ chè ấy, người ta phải thêm chữ NƯỚC không? Mặc dù chè đỗ đen để ĂN cũng có nước. Nhưng "xơi bát nước chè" là UỐNG, còn "xơi bát chè" lại là ĂN. Bác viết " Nhà làm bằng cỏ tranh" dù có thêm thưng vách bằng cỏ tranh cũng thiếu chính xác. Bởi cái nhà có cột, có kèo, có rui, mè, có mái, có vách. Làm sao cỏ tranh làm được hết các bộ phận đó. Bởi vậy tôi góp cho bác. Nếu trước bác đã viết thế mà bỏ, viết lại thì bác đã chuyển từ chỗ CHÍNH XÁC sang THIẾU chính xác rồi. Mong bác trao dổi lại.Vũ Nho Ninh Bìnhhttps://www.blogger.com/profile/09152749287081166084noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-27055465200878490582013-12-04T22:54:12.574+07:002013-12-04T22:54:12.574+07:00Cũng bởi ta quen thấy thơ văn chép "đồi chè, ...Cũng bởi ta quen thấy thơ văn chép "đồi chè, vườn chè, nương chè", cho nên nói "uống trà, pha trà" không thấy gì, còn nói "đồi trà, vườn trà, hay nương trà" tuy không sai nhưng nghe cũng ngồ ngộ, hihi!<br />Tôi coi lại từ điển thấy ngay cả Đại Nam Quấc Âm Tự Vị cũng có từ Chè = Trà (Trà là âm Hán Việt), và tất cả từ điển cũ mới trong Nam ngoài Bắc đều có từ Chè và Trà, nhưng miền Nam phổ biến từ Trà còn miền Bắc phổ biến từ Chè, hơi ngộ hen :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-87051628862201320772013-12-04T21:46:25.825+07:002013-12-04T21:46:25.825+07:00Hìhì! Bởi vì vùng trồng trà (chè) lớn nhất ở miền ...Hìhì! Bởi vì vùng trồng trà (chè) lớn nhất ở miền Nam là Bảo Lộc, theo như tôi được biết thì lại do đại đa số người miền Bắc vào từ năm 1954, cả trước đó, và sau này canh tác, cho nên từ "đồi chè" mới phổ biến, chứ không đã gọi là "đồi trà" rồi. Nhưng nếu một người Nam bộ mà gọi là "đồi trà" cũng hợp lý thôi :-)))<br /><br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-434807969331965272013-12-04T21:18:22.681+07:002013-12-04T21:18:22.681+07:00Hihi , M hồi nào giờ nói "uống trà" nhưn...Hihi , M hồi nào giờ nói "uống trà" nhưng chưa gọi "đồi trà" bao giờ . Hồi đó thì có nghe nói đồn điền trồng trà , cà phê ...Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-22744911886198714482013-12-04T21:11:34.170+07:002013-12-04T21:11:34.170+07:00Đúng rồi NangTuyet, tiếng Việt chỉ "màu đen&q...Đúng rồi NangTuyet, tiếng Việt chỉ "màu đen" thôi là ông Tây nghe cũng đã chạy, nhưng tiếng Tây cũng đâu có kém phải không NangTuyet? Nói chung là "con dân" nước nào thì mình quen với ngôn ngữ và văn hóa nước đó thôi, hihi!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-38569637219059928572013-12-04T21:01:45.186+07:002013-12-04T21:01:45.186+07:00Dạ ...tiếng Việt mình về nghĩa thì ôi chao vô cùng...Dạ ...tiếng Việt mình về nghĩa thì ôi chao vô cùng rắc rối ...chẳng hạn có một " màu đen " thôi ..vậy mà đều mang nghĩa khác nhau giữa các con vật ...còn về cách phát âm ...thì ...khỏi nói nữa rồi ...mình là người Việt mà âm hưởng giữa các miền đều khác nhau , có khi nghe mà hổng hiểu gì hết . Thế nên , đối với người nước ngoài quả thật rất khó cho họ khi học tiếng của mình . Tiếng Tây khó về văn phạm ...còn nói về nghĩa thì ...cũng có nhiều từ ...đau đầu lắm anh Hiệp nhỉ ? Nang Tuyethttps://www.blogger.com/profile/03898792299990635303noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-17318663425968887912013-12-04T18:09:23.043+07:002013-12-04T18:09:23.043+07:00Chén, bát, tô, đọi..., lấy vợ lấy chồng mà ở miền ...Chén, bát, tô, đọi..., lấy vợ lấy chồng mà ở miền quê xa, về quê vợ chơi ông bà già vợ nói chuyện này nghe xọ sang chuyện nọ là chết chắc, hì hì!Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-41229126577752452013-12-04T18:06:41.828+07:002013-12-04T18:06:41.828+07:00Bài hát bây giờ? Hihi, nghe chẳng hiểu gì :-)))Bài hát bây giờ? Hihi, nghe chẳng hiểu gì :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-57704613915471710062013-12-04T13:04:50.485+07:002013-12-04T13:04:50.485+07:00Vâng, cũng như những bài hát bây giờ Bác Hiệp ha.Vâng, cũng như những bài hát bây giờ Bác Hiệp ha.Mùa Thu Buồnhttps://www.blogger.com/profile/16243325550388563265noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-19290661564807543562013-12-04T12:53:56.404+07:002013-12-04T12:53:56.404+07:00Cách gọi mỗi miền mỗi khác nhau như vậy, nếu ai lấ...Cách gọi mỗi miền mỗi khác nhau như vậy, nếu ai lấy chồng hoặc vợ cũng phải học và biết cách gọi, nếu khg thì chết chắc với những từ thí dụ như cái chén , cái bát ...chẳng hạn Bác Hiệp ui...HihiMùa Thu Buồnhttps://www.blogger.com/profile/16243325550388563265noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-43081461552866546642013-12-04T12:18:42.081+07:002013-12-04T12:18:42.081+07:00Bác Vũ Nho bổ sung thêm những cái trong từ điển ha...Bác Vũ Nho bổ sung thêm những cái trong từ điển hay sách vở không đi vào chi tiết, chẳng hạn như vải NÁI là vải thô dệt bằng tơ tằm. Tôi nghĩ ngày xưa những loại vải như Nái, Đũi, Sồi, Lĩnh... đều dệt bằng tơ tằm chứ không dệt bằng sợi bông hay sợi nhân tạo (sợi tổng hợp) như sau này (cho nên trong sách vở xưa chỉ thấy nói đến nghề trồng dâu, nuôi tằm chứ không thấy có nghề trồng bộng). Từ "tơ" có lẽ "đương nhiên" được hiểu là tơ tằm, nên sách vở mới không nói là "tơ tằm thô".<br />Cũng như thế, "chè uống" và "chè ăn" cũng có lẽ sau này người miền Bắc mới nói "rõ ý" như thế, chứ tôi thấy chẳng ai nói "vườn chè uống", hoặc tới chơi nhà người khác, họ "mời bác xơi bát nước chè", "xơi" (từ thường được dùng trong ăn chứ không phải uống), nhưng ai cũng hiểu là mình được mời "uống" bát nước chè xanh. Ngày xưa ở miền Bắc có hiệu chè Chính Thái nổi tiếng, cũng chỉ nói "chè Chính Thái", chứ không thấy nói "chè uống Chính Thái".<br />Về từ "nhà lợp mái bằng cỏ gianh (cỏ tranh)", thoạt tiên tôi cũng đã viết như ý bác Vũ Nho, nhưng rồi tôi đã sửa lại là "nhà làm bằng cỏ tranh". Bởi vì khi thử tìm xem những hình ảnh về nhà lợp bằng cỏ tranh, hoặc ở miền Nam có từ "nhà lá" (nhà thường lợp bằng lá dừa nước). Tôi thấy tuy đa số hình cho thấy nhà lợp mái bằng cỏ tranh, hay lợp bằng lá dừa nước, nhưng cũng có hình chụp vách nhà được kết cũng bằng cỏ tranh, hoặc lá dừa nước. Cho nên tôi mới viết thế.<br />Nói chung tiếng Việt ngày xưa của mình tôi thấy tuy có vẻ "hơi rối" nhưng được dùng rất "tinh tế", thường "nói ít hiểu nhiều" hơn là "nói quá rõ" như bây giờ. <br />Rất mong được trao đổi thường xuyên những chuyện như thế này với bác và các bạn.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-69805988418199342822013-12-04T10:44:30.027+07:002013-12-04T10:44:30.027+07:00Bác Hiệp thật công phu.
Nhưng tôi có xem từ điển h...Bác Hiệp thật công phu.<br />Nhưng tôi có xem từ điển họ giải thích từ nái:vải dệt bằng sợi tơ thô. Theo tôi, họ thiếu chữ TẰM. Tơ tằm mới dệt thành nái. Còn tơ nói chung hay tơ nhân tạo không dệt thành vải NÁI. Tôi ở Ninh Bình, gọi chè uống ( trà), phân biệt với chè ăn ( Chè kho, chè bưởi, chè đỗ đen).<br />Bác viết : "nhà gianh là nhà được làm bằng cỏ tranh", có lẽ cần chính xác hơn : nhà được lợp mái bằng cỏ tranh.Vũ Nho Ninh Bìnhhttps://www.blogger.com/profile/09152749287081166084noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-42611369316906256172013-12-04T08:38:11.471+07:002013-12-04T08:38:11.471+07:00Đúng là phương ngữ nó rối và ngộ nghĩnh. Người miề...Đúng là phương ngữ nó rối và ngộ nghĩnh. Người miền Bắc xem ra không uốn lưỡi "r", mà nói thành "d", nhưng rồi cũng có nơi lại nói "d" thành "r" như Phát Riệm (Phát Diệm), nói 'l" thành "n", nhưng đồng thời cũng nói "l" thành "n", tức là vẫn phát âm được "r", "d", "l", "n", nhưng do thói quen từ bé, và cũng như bác VanPham, là "theo tầng lớp xã hội".<br />"Con tâu tắng nằm gốc te túc", chắc cũng giống như "bắt con cá gô (rô) bỏ vào gổ (rổ) nhảy gồn gột (rồn rột)" nơi người Nam bộ. Hihi! tiếng Việt rất phong phú.Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-53948594754226755062013-12-04T08:31:36.878+07:002013-12-04T08:31:36.878+07:00Đúng rồi đó bác Bu, cũng như người miền Bắc thì gọ...Đúng rồi đó bác Bu, cũng như người miền Bắc thì gọi là "chè Bảo Lộc", còn người miền Nam vẫn kêu là "trà Bảo Lộc".Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-26862479859293375742013-12-04T08:30:11.593+07:002013-12-04T08:30:11.593+07:00Haha, chuyện bây giờ có khi nghe chán quá cho nên ...Haha, chuyện bây giờ có khi nghe chán quá cho nên phải nói chuyện hồi năm nảo năm nao đỡ buồn đó MTB :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-18356295866535614382013-12-04T08:28:52.143+07:002013-12-04T08:28:52.143+07:00Hihi, tôi cũng không rõ miền Trung gọi như thế nào...Hihi, tôi cũng không rõ miền Trung gọi như thế nào. Có lẽ NangTuyet thấy tiếng Việt rắc rối hơn tiếng Tây nhiều phải không? Mình là người Việt mà còn thấy rối thế :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-69910505313487976702013-12-04T06:44:37.236+07:002013-12-04T06:44:37.236+07:00Quê em có làng Giống người dân phát âm khác hẳn cá...Quê em có làng Giống người dân phát âm khác hẳn các làng xung quanh. Như Chuột gọi <b>Chụt</b>. Học sinh làng đó học cấp 3, khi lớp 10 thường hô trong giờ chào cờ: <b>iêm, chào cờ</b>), phải hiểu là Nghiêm, chào cờ. Đến lớp 12, dùng từ và giọng nói của các em cải thiện nhiều.Vậy, phương ngữ cũng liên quan tới "theo tầng lớp xã hội"<br /><br />Rất vui khi một loạt vần có phụ âm <b>tr</b> bị biến thành <b>gi</b> của nông dân Bắc Bộ. Nhưng chính miền Bắc (ở xứ Đoài) phụ âm <b>tr</b> thành <b>t</b>, như <b>con tâu tắng/ nằm gốc te túc/ ăn no tùng tục/ như cái tống ton.. </b>(đại loại vậy). <br />Phương ngữ nó cứ luẩn quẩn như Bu bẩu ở comment trên là <b>đồi trà</b><br /><br />Chúc các bác vui.VanPhamhttps://www.blogger.com/profile/01762240262953531124noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-312788019413597082013-12-04T04:33:58.678+07:002013-12-04T04:33:58.678+07:00Tức là một người Nam bộ chính hiệu sẽ gọi đồi chè ...Tức là một người Nam bộ chính hiệu sẽ gọi đồi chè là đồi tràBulukhinhttps://www.blogger.com/profile/12312695714887485057noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-32530528059968303932013-12-04T01:11:40.857+07:002013-12-04T01:11:40.857+07:00Khi nói về ngôn ngữ ở từng địa phương quả thật có...Khi nói về ngôn ngữ ở từng địa phương quả thật có nhiều điều phải bàn luận vì ...quá phức tạp anh Hiệp nhỉ ? Chẳng hạn chỉ có nỗi một chữ " trà " mà hai miền Nam Bắc đều mang nghĩa không giống nhau ...hihi ..thật vui và cũng thú vị ...thế thì hỏng biết ở miền Trung , họ gọi thế nào anh Hiệp hén ? Nang Tuyethttps://www.blogger.com/profile/03898792299990635303noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-25411308142792286232013-12-04T00:17:09.505+07:002013-12-04T00:17:09.505+07:00Tàn gọi Cụ dzới Bác hèn gì " các Bác chiên gi...Tàn gọi Cụ dzới Bác hèn gì " các Bác chiên gia" chuyện hồi nẵm, chuyện đời xưa ....HihiMùa Thu Buồnhttps://www.blogger.com/profile/16243325550388563265noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-6247163486498435792013-12-03T19:16:07.003+07:002013-12-03T19:16:07.003+07:00Tôi đọc thơ Nguyễn Bính, kể cả Xuân Diệu, Huy Cận,...Tôi đọc thơ Nguyễn Bính, kể cả Xuân Diệu, Huy Cận, Lưu Trọng Lư... từ thời còn đi học, nhưng thời ấy đọc không để ý gì đến từ ngữ, bây giờ đọc lại mới "phát hiện" ra, cũng thấy rất hay. Thì ra chẳng có cái gì cũ cả cụ Nô :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.com