tag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post163836636363706509..comments2024-03-10T13:31:01.041+07:00Comments on PN-Hiệp: Chữ nghĩa.Anonymoushttp://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comBlogger10125tag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-63111468515673429862014-05-13T17:15:50.835+07:002014-05-13T17:15:50.835+07:00Hehe, dở dở ươn ươn kiểu ấy thì chết thật :-)))Hehe, dở dở ươn ươn kiểu ấy thì chết thật :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-64506732335681738122014-05-13T15:59:07.128+07:002014-05-13T15:59:07.128+07:00Thì cái vụ "em buồn" mà diễn tả cái trạn...Thì cái vụ "em buồn" mà diễn tả cái trạng thái "nhột nhột" không ương ương dở dở thì cũng dở dở ươn ươn bác NHP ha!hongngoc bloghttps://www.blogger.com/profile/13210862165451705609noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-75494514985177326532014-05-10T22:45:10.630+07:002014-05-10T22:45:10.630+07:00Hí hí, vậy là trí nhớ của tôi còn tốt lắm, "h...Hí hí, vậy là trí nhớ của tôi còn tốt lắm, "hườm hườm", tiếng mà tụi nhóc tì trong xóm ngày xưa nói, cũng hơn nửa thế kỷ rồi chứ ít gì. Vậy "ương ương" chắc là tiếng miền Bắc xưa, giờ ở Saigon chẳng còn nghe nói.<br />Con gà trống ra con lừa của Tây, mà hình như tôi đọc trong sách nói cái kiểu người mình viết ngắn, gọn, hiểu ngầm như thế, cũng có khi là do ảnh hưởng của Tây khi xưa đấy. Lối viết văn, câu cú của mình bị ảnh hưởng bởi người Trung Hoa (văn chương Trung Hoa), rồi đến văn chương Pháp, gần đây đến người Mỹ (cách nói rút gọn), và cả "văn chương mạng tuổi teen" nữa :-)))<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-62342972105666068442014-05-10T21:56:20.028+07:002014-05-10T21:56:20.028+07:00Hihi, bác nói trái "hườm hườm" thì M hiể...Hihi, bác nói trái "hườm hườm" thì M hiểu , còn nói trái "ương ương" M không hiểu đâu !!<br /><br />Tây không hiểu được thành ngữ của mình thì cũng không có gì lạ, vì Tây cũng có những thành ngữ mà nếu dịch sát nghĩa từng chữ một , mình cũng không thể hiểu được . Thí dụ thành ngữ ngắn gọn không có động từ : " Cog à l' âne " (coq là con gà trống , à là giới từ , l' âne là con lừa , ý muốn nói không mạch lạc , chuyện nọ xọ chuyện kia ...Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/06731185941361532088noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-75055248070461133622014-05-10T18:12:49.213+07:002014-05-10T18:12:49.213+07:00Haha, "dở dở ươn ươn" đó cụ Nô! Về cấu t...Haha, "dở dở ươn ươn" đó cụ Nô! Về cấu trúc câu thì "dở dở ương ương" cũng in hệt "dở dở ươn ươn" :-(((Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-44944909058867895892014-05-10T17:41:08.323+07:002014-05-10T17:41:08.323+07:00Vậy có thể nói, cái tiếng nhà miềng nó cũng "...Vậy có thể nói, cái tiếng nhà miềng nó cũng "dở dở ương ương" , bác Phạm nhỉ! :pdungNobitahttps://www.blogger.com/profile/04550198166164323498noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-9907407621431804272014-05-10T16:02:23.646+07:002014-05-10T16:02:23.646+07:00Chỉ nguyên chuyện cái dấu (sắc, hỏi, huyền, ngã, n...Chỉ nguyên chuyện cái dấu (sắc, hỏi, huyền, ngã, nặng) và thêm dấu mũ như â, ă, ê, ô, thêm râu như ơ, ư... cũng đủ làm mgười ngoại quốc toát mồ hôi, còn người mình với nhau khác miền nói nhiều khi không hiểu. Mấy năm trước tôi du lịch ra Huế, buổi tối đi lòng vòng ngang qua mấy tiệm ăn, mấy "o Huế" ra mời nói một tràng, cứ ngơ ngác như mán ở rừng mới về, hi hì!<br />Ối "chời", em Bắc Ninh mà gặp anh Cần Giờ là phải biết, một bên hát quan họ một bên... ca cải lương không hiểu nhau là phải :-)))<br />Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-82210629945300176592014-05-10T15:53:09.219+07:002014-05-10T15:53:09.219+07:00Ôi chữ nghĩa của mình sao mà rắc rối ghê đi anh nh...Ôi chữ nghĩa của mình sao mà rắc rối ghê đi anh nhỉ ? Nhất là từ địa phương ở các miền thì khỏi nói rồi . Đọc bài viết của anh làm em chạnh nhớ đến một trường hợp của một em du học sinh VN ở bên đây . Em vốn đến từ Bắc Ninh . Em sang Pháp du học ở tận miền Nam nước Pháp . Mùa hè đến là em chạy về miền Tây để làm ở nhà hàng của bạn em . Thế là cô bé than quá chừng vì lúc đầu không hiểu các từ của ông chủ nhà hàng dùng ( ông chủ vốn người miền Nam chánh tông - quê ở Cần Giờ ) ..riết rồi phải mất một thời gian đầu cô bé mới quen dần !!! Nghĩ cũng buồn cười anh nhỉ ? Cũng là người VN ấy thế mà từ ngữ lại khác nhau ở các miền ...Nang Tuyethttps://www.blogger.com/profile/03898792299990635303noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-34559512039151670972014-05-09T18:56:47.493+07:002014-05-09T18:56:47.493+07:00Hihi, tiếng Việt của mình khó thật, nhất là mấy câ...Hihi, tiếng Việt của mình khó thật, nhất là mấy câu thành ngữ kiểu như "Chó treo mèo đậy" như bác Bu nói. Thành ngữ là câu không hiểu theo nghĩa đen, mà chỉ hiểu theo nghĩa bóng (mục từ Thành ngữ, Từ điển Giải thích thuật ngữ ngôn ngữ học của Nguyễn Như Ý chủ biên). Chẳng hạn câu "Bán anh em xa, mua láng giềng gần", Tây đọc sẽ không hiểu tại sao phải "bán" anh em xa để "mua" láng giềng gần (láng giềng gần mà gặp như ông TQ là... toi), hay "Trống đánh xuôi kèn thổi ngược"... Tây chắc chẳng hiểu được :-)))Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/08119258638048432311noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-6454319615562499559.post-3655674570423560312014-05-09T18:40:06.839+07:002014-05-09T18:40:06.839+07:00Không phải người Việt ào cũng rành tiếng việt
Phon...Không phải người Việt ào cũng rành tiếng việt<br />Phong ba bão táp không bằng ngữ pháp Việt Nam<br />Các thầy dạy học trò câu phải có chủ ngữ vị ngữ vậy "Chó treo mèo đậy " thì chủ vị ở đâu.<br />Một giáo sư Tây ngâm cứu cả năm trời không hiểu nó là gì !! hihiBulukhinhttps://www.blogger.com/profile/12312695714887485057noreply@blogger.com